XtGem Forum catalog
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

 Đại Ca Học Đường


phan 2

 “Này! Cái quần của tao! Không được cắn!” Venjy đuổi con chó sau lưng có vẻ cực khổ còn con chó thì cứ táp bằng cả niềm tin và hy vọng “Này! Con chó kia! Trả dép lại cho tao đi chứ!” Yue đuổi túi bụi theo con chó đang quặn chiếc dép của anh mà chạy bán sống bán chết.

“Này! Đồ hiệu đấy! Không được tha! Tao giết mày!” Còn Kynlee thì đuổi theo muốn hụt mạng suy cho cùng chỉ có Zinjee là khỏe nhất “Này! Sao lại đi theo tao mãi thế! Đi chổ khác đi!” Zinjee xua đuổi con chó đang chậm rãi chạy theo mình (Người ta mê anh đẹp trai rồi!)

“Cái con kia! Mày có nghe không hả? Trả đồ lại cho tao!” Kynlee lớn tiếng quát “Đồ hotdog dép của tao cơ mà!” Yue cầm chiếc còn lại phan con chó không thương tiếc “Đã bảo quần tao không được cắn rồi kia mà!” Cả ba sau một hồi gượt đuổi đã lật ngược tình thế, bây giờ là ba con chó đang chạy bán mạng trong khi ba đồng đội đang đuổi theo sau “Mày đứng lại cho tao!!!!!”

“Haiz! Cực thân ghê vậy đó! Là người ai lại đi làm chuyện như vậy chứ!” Zinjee lấy tay xoa càm điềm tĩnh nói, một lát sau cảm nhận cái gì đó cựa nguậy dưới chân mới hốt hoảng nhìn xuống “Đã bảo không được theo tao cơ mà! Con chó biến thái! Đi dùm đi!” Trong số đó chỉ còn mỗi anh là bị chó rượt (Cho cái tội đẹp trai quá làm chi).

Sau một hồi vật vã và lăn lộn với mấy đồng nghiệp cả bốn người đã dành lại sự sống cuối cùng từ tay tử thần nhưng mà “Tao kêu nó trả dép cho tao nó lại cắn te tua!” Yue buồn rầu nhìn đôi dép “Quần tao giờ một mảnh cũng không còn!” Venjy thê thảm nói “Cả cái bóp Vylee tặng tao nó cũng xé không còn nguyên vẹn!” Kynlee thảm hại nhìn bóp tiền. Xem ra đây là cuộc chiến lỗ vốn nhất từ trước đến nay.

“Ủa! Zinjee đâu?” Venjy hỏi “Tao nhớ vừa rồi nó còn thản nhiên lắm mà!” Yue cũng tiếp lời “Chạy đâu mất rồi không biết!” Kynlee tìm kiếm.

“Đã bảo đừng có chạy theo tao mà! Trời ơi! Con chó biến thái mày có tin tao bắt mày nấu cầy tơ không hả?” Zinjee đang chạy bán mạng trong khi con chó thì mắt nổi trái tim đuổi theo quyết liệt.

“Hahaha!” Cả ba ôm bụng cười sặc sụa “Thằng này cả chó cũng không tha!” Kynlee trêu chọc nói “Làm người ai lại đi làm thế hả trời!” Venjy tiếp lời.

Cả ba ngồi cười trong khi anh thì chạy bán mạng “Ba thằng hotdog còn không mau cứu tao!” Zinjee vừa chạy vừa mắng “Fan của mày cuồn nhiệt quá tụi tao cứu không nổi rồi!” Yue vừa cười vừa nói.

“Cứu không nỗi thì chờ đến sáng ba tao về gôm xát bốn thằng chôn chung!” Zinjee la lớn, cả ba lúc này mới chợt giật mình “Ê! Nó nói cũng phải mậy!” Kynlee nhìn Venjy “Ừ! Ngồi đây hồi không chừng chết cả lũ thì sao!” Venjy nhìn sang Yue.

“Tụi tao suy nghĩ kĩ rồi!” Cả ba đứng lên nhìn anh “Sao? Cứu tao nhanh đi!” Zinjee nói “Ừ! Tụi tao sẽ cứu mày nhưng trước hết tụi tao phải trốn trước!”

“Cũng như mày nói nếu ở đây thì sáng ra cả bốn thằng chôn chung!”

“Thôi thì mày một mình mày hy sinh xả thân mày để cứu bọn tao!”

“Bọn tao vô cùng cảm ơn mày!”

“Hôm nào rảnh tao sẽ về đốt nhang xem như tiễn mày lên đường bình an!”

“Cảm ơn vì nhờ mày nhắc tụi tao mới biết! An toàn bản thân quan trọng hơn bao giờ hết! Vì hòa bình nước nhà phải hy sinh đồng đội! Cả ba ở đây xin tạ lỗi!” Cả ba đồng thanh nói rồi xách vali lên.

“Này! Mấy thằng hotdog mày định bỏ tao thật hả?” Zinjee la lớn khi thấy cả ba xách vali đi về phía trước anh đành liều mạng chạy lên phía trước con chó cũng liều mạng chạy theo. Zinjee núp sau lưng của ba người đàn ông to lớn, con chó đứng trước mặt ngơ ngác nhìn “A! Toàn trai đẹp không à!” Hai mắt nó nổ trái tim và thế là...

“Này! Không được chạy theo tao!” Kynlee cấm đầu chạy “Đã bảo tao không thích mày!” Venjy cũng chạy bán mạng “Đi tìm người cùng đẳng cấp mà chơi!” Yue cũng chạy muốn hụt hơi.

Chỉ có Zinjee là đứng cạch lắc đầu “Cũng như tụi bây nói! Tao đành phải hy sinh tụi bây thôi! Tạm biệt! Hôm nào rảnh tao sẽ đến tảo mộ ba thằng bây!” Zinjee xách vali bước đi nhưng chưa được vài bước thì phía sau lại vang lên tiếng động.

“Mày xách dây trói nó lại cho tao!” Kynlee hung hăn nắm chân con chó “Cầm hai chân nó đi!” Venjy bạo lực nắm cả bốn chân nó “Trói lại!” Yue vừa cầm dây trói “A! Mấy anh này chơi bạo lực quá!”

“Tao đem nướng giả cầy xem mày còn chạy được không?” (Chó mà còn giả cầy! Đáng sợ!) Kynlee cười nguy hiểm “Đáng chết! Nằm đây đi cưng!” Venjy đá nó “Mày mà còn động đậy tao sẽ đem mày bán sang Trung Quốc xem mày còn làm gì nữa!” Yue đe dọa.

Zinjee ở đây xem như được mở rộng tầm mắt nha! Trố mắt nhìn ba thằng đàn ông cùng vật một con chó cái, trong bộ dạng nó thật là thảm thương. Anh lắc đầu tiếc thay cho con chó “Đúng là! Cả chó cũng không tha!” Zinjee trắc lưỡi nói.

Chương 5: Náo Loạn Sân Bay


Bốn người đàn ông chân chính đi chiến đấu trong bộ dạng hotboy và thành công trong bộ dạng hotdog. Thật đáng ngưỡng mộ “Này! Mấy giờ rồi?” Kynlee hỏi “Mới có ba giờ sáng!” Venjy trả lời.

“Haiz! Sớm nhỉ?” Yue gật đầu “Mày đặt chiến bay mấy giờ?” Zinjee nói “Tao đặt chiến bay mười hai giờ và giờ này đi là quá sớm!” Yue điềm tĩnh trả lời “Sao? Mười hai giờ?” Cả ba trố mắt nhìn.

“Mày điên này!” Cả ba đánh vào đầu Yue một cú chí mạng. Rồi chợt Kynlee di chuyển đến phòng vé “Có chuyến bay nào gần đây nhất không?” Kynlee đến quầy bán vé nói. Vẻ mặc lạnh lùng vô cùng siêu baby khiến mấy cô nhân viên muốn ngất xỉu “Tôi hỏi là có chuyến bay nào gần đây nhất không?” Kynlee gõ bàn trấn tỉnh.

“Vâng! Có ạ! Là 3 giờ 45 phút cất cánh ạ!” Cô nhân viên ngơ ngác trả lời “Vậy sao? Cảm ơn nha!” Kynlee cười nụ cười sát gái cùng cái nháy mắt khiến cả quầy muốn ngất xỉu.

“Sao? Mấy giờ?” Venjy hỏi “Còn bốn mươi lăm phút nữa là cất cánh!” Kynlee điềm tĩnh trả lời “Sao không đi mua vé?” Yue hỏi “Không đặt trước thì làm sao có!” Kynlee trả lời.

“Để tao!” Zinjee nói xong liền bước đến quầy “Cho hỏi! Chuyến bay 3 giờ 45 phút còn dư vé không?” Zinjee nói giọng dịu dàng cùng cái nhìn sâu khiến cả đám nhân viên chỉ hận tại sao không ôm được anh “Để.. tôi... kiểm tra!” Cô nhân viên nhanh chóng điều tra.

“Xin lỗi! Không đặt vé trước nên không lên được!” Cô nhân viên buồn rầu nói “Vậy sao? Không còn cách nào à?” Yue chợt đến bên nói bằng gương mặt lạnh nhưng ánh mắt thì vô cùng dịu dàng “Ơ! Để xem đã!” Cô nhân viên bối rối xem xét “Vâng còn dư năm vé!” Cô mỉm cười đôn hậu.

“Vậy có thể cho chúng tôi mua lại không? Giá gấp đôi!” Venjy đến bên nói “Á! Sao toàn trai đẹp không vậy nè!” Cả quầy không nhịn được nữa mà hét lên “Vâng! Được chứ, được chứ!” Cô nhân viên thân thiện nói.

“Không cần phải trả giá gấp đôi! Lấy giá thường là được rồi!” Một cô nhân viên chen vào nói “Vậy sao? Vậy cảm ơn các cô!” Kynlee cầm vé trên tay, nháy mắt đáp trả “Á!!!! Đẹp trai quá!” Cả đám nhân viên thốt lên.

Bốn anh vừa quay ra, ngồi ở ghế chờ. Kynlee thì ngồi chờ đồng hồ. Venjy thì vật vã chỉnh lại quần áo, Yue thì quan sát xung quanh suy cho cùng chỉ có Zinjee là khỏe nhất. Đeo kính râm ngửa mặt lên nghỉ ngơi.

Cả ba ngồi đó trong chốc lát đã dậy lên làng sóng chú ý vô cùng kịch liệt “Trời ơi! Ai mà đẹp trai quá vậy!” Một nữ sinh nói “Mấy anh này còn đẹp trai hơn tài tử Hàn Quốc nữa!” Cô nữ sinh bên cạnh cũng trả lời.

“Anh ơi! Anh có phải tài tử Hàn Quốc không?” Một cô nữ sinh đi ngang qua chợt hỏi, Kynlee mỉm cười lịch sự rồi lắc đầu “Ôi trời! Vậy anh có thể chụp với em một tấm hình không?” Cô nữ sinh mạng phép nói, Kynlee gật đầu.

Thế là cô nữ sinh thứ nhất bước ra thì “Anh gì ơi! Anh có đóng phim không?” Một trong một đóng nữ sinh nói “Anh tên gì thế nhỉ?”.

“Anh bỏ kính râm ra đẹp trai lắm nhỉ?”

“Ôi trời chết mất thôi!”

“Chụp cho em một tấm nha!”

“Ký tên giùm em đi!”

“Ôi cảm ơn anh!”

Thế là một đóng nữ sinh cùng hàng ngàn tiếng hò hét vang lên làm chấn động cả sân bay, ba mươi phút sau bảo vệ phải đến để xem kẻ gây rối thật ra là ai. Bảo vệ đứng quanh bốn anh như bảo vệ không cho sân bay làm loạn. Cả bốn giờ nhìn cứ như siêu sao quốc tế vậy, nhiều ánh mắt đổ dồn về phía họ.

Cả bốn mỹ nam Hàn bước lên máy bay, cả sân bay như muốn làm náo loạn hò hét ầm ỉ nghe muốn mệt lổ tai.

Bốn anh chàng bước lên máy bay thấy nhẹ cả người. Kynlee gác tay sau gáy nói “Ê! Có nên suy nghĩ khi tụi mình làm thành hẳn hoi một nhóm nhạc không?” Yue liếc nhìn “Ý kiến nghe cũng hay nhưng tao chỉ sợ gây ảnh hưởng nhân loại thôi!”

“Cái thằng này! Cái gì mà ảnh hưởng nhân loại chứ! Thật tình!” Zinjee tiếp lời “Các anh có cần dùng gì không?” Giọng nói mỏng nhẹ của một cô tiếp viên vang lên. Venjy bỏ cuốn sách đang đọc xuống, ngước lên nhìn cô “Cho tôi một ly café!” Nói rồi anh còn nháy mắt rồi lại dán chặt vào quyển sách.

Cái nháy mắt làm cô nhân viên điêu đứng “Bọn tôi cũng café luôn!” Cả ba đồng thanh, lúc này cô nhân viên mới nhìn lại “Trời ạ! Toàn trai đẹp không nha!” Cô nhân viên ngắm nhìn rất lâu “Có thể cho em chụp chung tấm hình với các anh không?” Cô nhân viên nói làm cả bốn ngơ ngác “Sao?” Rồi bất chợt hoàn hồn lại “Ừ! Được!” Cả bốn mỉm cười làm cả mấy cô tiếp viên trong máy bay muốn chết đứng.

Không chỉ mấy cô tiếp viên mà mấy thiếu nữ có mặc trong đó cũng ngây người và thế là “Anh gì ơi cho em chụp một tấm với nha!”

“Chụp với em một tấm đi!”

“Tấm nữa nha anh!”

Và thế là con gái bu đông về phía sau gây mất thăng bằng máy bay “Mẹ à! Mấy chị ấy làm gì thế? Còn các anh ấy là ai!” Đứa bé ngây thơ nhìn mẹ “Mấy chị ấy thần tượng diễn viên Hàn đấy mà!” Người mẹ mỉm cười dịu dàng “Woa! Vậy nữa lớn lên con phải đẹp trai hơn mấy anh ấy mới được! Con phải làm thần tượng của cả phái nữ!” Đứa bé ngưỡng mộ nói “Ừ! Được rồi!.


Chương 6: Về Nước


“Vylee! Cậu định ngủ gầm cầu thật à?” Haly nũng nịu nói “Nếu không thì phải làm sao? Gia nhập cái bang à!” Vylee bình tĩnh ngồi xem tivi. “Cậu không đùa chứ? Không lẽ ba cậu tuyệt tình vậy sao?” Haly lại cằn nhằn.

“Ba cậu cũng thế thôi!” Vylee vẫn điềm tĩnh “Thôi giờ vậy đi! Đi làm thêm!” Royjee ra ý kiến khiến cả hai giật mình “Làm thêm?” Haly trố mắt “Làm nghề gì? Chả lẽ móc bọc và ăn xin à? Nghề đó ở Việt Nam xem bộ có cơ hội mưu sinh nha!” Vylee nhìn qua Haly.

“Không được đâu! Nếu vậy thì còn gì là công chúa Haly nữa!” Haly phản đối “Ừ thì công chúa! Công chúa Haly ngủ gầm cầu!” Vylee mỉm cười đắc ý trong khi Haly máu đã lên đến não. “Vũ An Thy! Cậu đứng lại đó!!” Haly la lớn rồi cả hai rượt đuổi nhau chạy lòng vòng trong phòng khiến Royjee lắc đầu.

...............

4:00 chiều tại sân bay Tân Sơn Nhất...

Sau một hồi chiến tranh vật vã tại sân bay và cả máy bay cuối cùng bốn mỹ nam Hàn Quốc của chúng ta đã đáp cánh an toàn trong bộ dạng te tua thu hút người nhìn “Đi một ngày nửa vòng Trái Đất! Đầu óc tao xoay vòng vòng rồi!” Venjy mệt mỏi xoa đầu nói.

“Tao thì có hơn gì mày! Nói tiếng người muốn không được luôn nữa là!” Kynlee lấy tay lau mồ hôi “Tao không ngờ Việt Nam lại nóng đến như thế!” Zinjee lấy tay quạt “Làm hại tao trùm kính mít luôn vậy đó!” Yue khó chịu.

“Ê! Rồi giờ đi đâu?” Venjy hỏi “Tao không biết! Tốt nhất là đi tìm nhóc của tao trước đã!” Kynlee nhắc đến Vylee liền cười rối rít “Em mày là ai?” Zinjee thắc mắc “À! Tao quên nói cho mày biết tao có cô em gái cực baby hả?” (Bắt đầu khoe họ hàng nà nha!)

“Không còn thời gian để khoe cô em gái cực baby của mày nữa đâu! Đi kiếm chổ ở trước cái đã!” Vejy nói “Ừ! Cũng được! Để tao điện cho nó!” Kynlee lấy điện thoại ra điện trong khi tình hình bên đây thì....

“Ê! Vylee! Có tin mới nè!” Haly vừa lướt ipad vừa nói “Gì? Vấn đề bức xúc xã hội à?” Vylee nhìn cô “Cái gì mà ‘bốn mỹ nam lạ mặt gây náo loạn sân bay quốc tế USA’ này!” Haly nói rất hứng khởi còn cô thì yếu xìu.

“Tưởng đánh nhau kẻ chết người sống thì tớ ham chứ mấy cái thằng ăn không ngồi rồi ỷ mình có chút sắc đẹp gây náo loạn ấy hả? Đúng là chẳng ra làm sao? Mỹ nam gì chứ! Tớ thấy khỉ lam thì có! Người như vậy sống chi cho chật đất!”

“Hắc xì!” Cả bốn một lượt lấy tay xoa mũi.

“Con nhóc này sao còn chưa nghe máy nữa chứ!” Kynlee hối thúc nói “Ê! Cậu có thấy tội nghiệp Kynlee không?” Venjy nhìn Yue nói “Đúng là rất tội nghiệp! Không nơi nương tựa bị đá ra sân mà giờ còn bị em gái hất hũi!” Yue cố tình làm vẻ thương xót.

“Tớ nghỉ chúng ta nên cưu mang những số phận kém may mắn!” Venjy cười đắc ý “Cưu mang cái đầu hai thằng bây!” Kynlee nệnh cho mỗi thằng một cái điếng người.

....................

“Vylee! Có điện thoại kìa!” Royjee vừa lướt ipad vừa nói. “Mặc kệ nó! Lại mấy thằng ăn không ngồi rồi điện hỏi xem tớ ở đâu đấy mà! Mấy hôm nay cứ như vậy! Chuyển trường rồi mà cũng không yên thân!”

“Này không phải đâu! Chí ích gì cậu cũng nhìn qua chứ!” Haly vừa nói lập tức nhận được cái liếc sắc lẽm từ Vylee “Phiền thật!” Vylee nhấc điện thoại mà không thèm nhìn tên hiển thị màn hình.

“Thằng âm binh nào không biết điều mà gọi giờ này thế! Có biết người khác cần nghỉ ngơi không hả? Không để cho người ta trùng tu sắc đẹp là sao! Làm phiền quá đáng rồi đấy, có điên không mà cách năm phút lại gọi một lần, năm phút sau mà còn gọi lại tôi báo cảnh sát điều tra rồi băm mấy người ra thành trăm mảnh đó biết chưa đồ biến thái ăn không ngồi rồi thành biến chất! Đừng để tôi gặp rồi phải kêu biến rồi cất nha!” Vylee mắng một hơi với thời gian kỷ luật là 13s hoàn toàn không cho bên kia có cơ hội trả lời đã gác luôn máy.

Kynlee ở đây không hiểu tình hình gì đã xảy ra chỉ biết miệng anh đông cứng lại hình chữ O còn cả ba thì ôm bụng cười sặc sụa “Đứa em gái siêu baby của mày thì ra là thế?” Zinjee không tránh nổi cười như điên “Tao đã nói sẽ cưu mang mày rồi mà!” Venjy tiếp lời.

“Mấy thằng bây đi chết đi!” Kynlee tức giận mắng “Tao gọi lại lần nữa!” Kynlee liền nhấm số điện lại.

.............

“Vylee! Điện thoại cậu lại reo nữa rồi kìa!” Haly cằn nhằn “Mặt kệ nó!” Vylee ngay cả liếc cũng không thèm “Haiz! Hình như vừa rồi cậu chửi chưa thắm thì phải! Thôi để mình!” Haly nhấc máy.

“Này cái tên kia anh cũng mặc dày mày dạng thật người ta đã chửi đến như vậy còn không chịu đi! Rốt cuộc là muốn sao? Muốn tôi đến đốt nhà rồi tạt axit anh phá hoại nhung nhan mới chịu đúng không?” Haly mắng không thương tiếc khiến Royjee và Vylee còn giật mình.

‘Này! Xin cho hỏi số này có phải của Vylee không?’

“Điện mà không biết của ai thì điện làm gì! Ở không lắm đúng không?”

‘Em hình như là...Haly đúng không?’

“Thằng quỷ sứ nào nói cho anh biết tôi tên Haly!”

‘Em không nhận ra anh sao? Kynlee nè!’

“Kyn cái con....anh Kynlee hả?” Đang chửi ngon chớn mắt bỗng sáng rực “Anh Kynlee sao? Anh điện có gì không anh?” Thay đổi 180 độ.

Nghe nhắc đến tên đó Royjee và Vylee bỗng giật mình. Chưa đầy ba giây chiếc điện thoại đã rơi vào tay Vylee “Hai! Anh đang ở đâu thế?” Giọng nói đầy ấm áp. ‘Anh đang ở sân bay Tân Sơn Nhất đây!’

“Anh về khi nào sao không nói cho em một tiếng gì hết vậy?”

‘Thôi được rồi! Anh em mình gặp nhau hả nói! Em đang ở đâu thế?’

“@#%ooo&*^”

‘Rồi! Anh sẽ đến ngay!’

Kynlee gác máy nhìn ba thằng bên cạnh đầy đắc ý. Nhưng cả ba vừa mới quay đầu định đi thì....bao nhiêu là ánh mắt đã đổ dồn về phía họ. Ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống khiến cả ba chỉ biết nuốt nước bọt ngầm ngùi.

“A!!! Mỹ nam Hàn Quốc làm náo loạn ở sân bay đây mà!”

“Anh ơi cho em xin chữ ký!”

“Bắt tay cái anh ơi!”

“Chụp tấm hình làm kỷ niệm nha!”

Và thế là cả bốn một lần nữa trở thành miếng mồi ngon cho cả sân bay.

Chương 7: Tìm Phòng


“Này! Sao anh Kynlee giờ này chưa đến nữa!” Haly vén tay áo lên xem đồng hồ “Cậu cũng đừng sốt ruột như vậy! Cũng đâu phải là chưa từng thấy qua!” Royjee điềm tĩnh nói “Sao có thể nói như vậy được! Lâu ngày không gặp đương nhiên phải nhớ rồi! Vylee! Cậu nói đúng không?” Haly ngước nhìn Vylee.

Cô nàng bình thản hơn bao giờ hết, đưa cặp mắt trong suốt như pha lê nhìn cô “Không biết!” rồi trả lời thẳng thừng một cách lạnh lùng, tiếp tục đưa miếng bim bim vào miệng ăn ngon lành ( Đứa em vô tình! ).

Nói về bốn chàng trai xấu số này cái đã....

Cả bốn chàng trai lê thân đến khách sạn một cách cực khổ, người thì vô cùng te tua nha. Bốn anh giữa cái nóng hơn 34 độ trùm từ đầu đến chân không thương sót, ngay cả mặt cũng đeo kính râm ( Phải rồi! Vì bây giờ mấy chàng ta là nhân vật nổi được săn đón mà! ).

Cả bốn cuối mặt xách vali đến quầy tiếp tân “Cô ơi! Cho tôi hỏi phòng 347 nằm ở đâu vậy?” Kynlee mở miệng hỏi, cô tiếp tân ngơ mắt nhìn các anh “Này cô!” Kynlee rõ bàn “Ơ! Nằm ở lầu ba dãy bên phải hàng lang ạ!” Cô tân ngây thơ nói “Cảm ơn cô!” Dù đeo kính râm và trùm kính mít nhưng nụ cười nở trên môi anh vẫn đẹp ngây người.

“Nghe rồi chứ!” Kynlee nhìn ba người còn lại, cả ba gật đầu.

“Vylee! Sao cậu vô tâm thế hả? Đó là hai cậu đấy!” Haly sốt ruột nói “Thì sao?” Cô tỉnh bơ trả lời “Quan tâm chút đi!”.

“Anh hai mình chứ có phải người nổi tiếng hay siêu sao hạng A đâu! Không cần làm quá đáng vậy đâu! Trước sao gì cũng đến!”

Cả bốn bước đi trong ánh nhìn kinh ngạc của nhiều người, cái ánh nhìn làm cả bốn khó chịu muốn phát điên. Một lát sau cứ tưởng là mưa thuận gió hòa ai ngờ đâu “Ê! Đó không phải là mấy anh chàng gây náo loạn sân bay sao?”

“Ừ hé! Dù trùm rất kính nhưng mình vẫn nhận ra!”

“Đẹp trai bẩm sinh là vậy mà!”

“Này anh ơi cho em hỏi!”

“Anh gì ơi!”

“Nè! Đứng lại!”

Thế là cả bốn lần người co người chạy thụt mạng, không thương tiếc quay đầu lại “Trời ơi! Cậu nhấn cửa thang máy sao lâu quá vậy?” Vejy hối thúc “Sao mình biết chứ!” Yue nói.

“Haiz! Không kịp nữa rồi!” Cả bốn đưa mắt nhìn về phía cầu thang “ào!” một tràng nữ sinh ào ạt chạy đến mấy anh liền không do dự chạy thang bộ muốn hụt hơi. Đám nữ sinh không những ích đi mà cứ mỗi tầng lại kéo theo hàng chục người làm cả đám chạy muốn chết. ( Thật ra thì không phải hâm mộ quá mà chạy theo đâu! Sự thật là như vậy nè...)

“Anh gì ơi! Đứng lại!”

“Anh ơi! Đúng lại!”

“Sao ăn cướp à?”

“Đúng là khả nghi quá mà! Trời như vậy sao lại ăn mặc thế kia! Trong khách sạn mà lại có ăn cướp!”

“Này! Đứng lại!”

Thấy khổ chưa! Chỉ có ba nữ sinh phát hiện mà kéo một hồi là hàng chục người gây tắc nghẽn giao thông khách sạn luôn.

“Vylee! Mở cửa! Vylee!” Kynlee hối thúc đập muốn hỏng cửa.

“Haiz! Ồn quá!” Royjee trong này bực tức.

“Haly! Ngôi sao hạng A của cậu đến kìa!” Vylee bình tĩnh đưa ánh nhìn về phía cô còn Haly thì chạy thụt mạng ra mở cửa. Vừa mới mở cửa thì “ào!” không chỉ là ba, bốn người mà là một tràng người.

“Này! Hôi của à?” Haly quát lên “Không được! Sao lại vào nhiều như thế chứ! Ở đây không đóng phim trường ‘Anh không đòi quà đâu nhé’ tránh ra!” Haly tranh giành trong đám đông còn Vylee và Royjee thì đã tách ra. Đưa mắt nhìn nhau “Còn của để hôi cũng đỡ nhỉ?” Vylee nói.

“Ừ!” Royjee gật đầu, nói rồi Vylee buông cửa, đi ra khỏi phòng “Này Vylee! Cậu đi đâu đấy?” Royjee đuổi theo “Đi dạo! Chẳng lẽ ở đó cho họ vật chết à?” Cô bỏ tay vào túi quần, tai đeo phon nói.

“Cậu không sợ họ làm loạn lên à?” Royjee chạy theo “Có Haly ở đó! Mướn tiền họ cũng không dám!” Vylee nói vô cùng chắc chắn.

“Này! Mấy người này đi ra!” Haly lôi từng người thẩy ra ngoài “Tránh ra!!!!!!!” Cô hét lớn làm nóc khách sạn cũng muốn bay. Cả không gian dừng lại, yên tĩnh không một tiếng động. Mọi người đưa mắt nhìn cô.

“Đi về hết nhanh lên! Đi! Nếu không các người tin không? Tôi lấy dao chém hết mấy người!” Haly vừa nói trên tay vừa cầm cây dao nhỏ của Vylee. Sau một hồi vật vã, cuối cùng họ cũng dần rút lui bỏ lại bốn cái xác nằm trèo queo trên giường. ( Tội chưa? Ai kêu đẹp trai quá chi! ).
Phan_1
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14 end
Phan_Gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .